Bức thư gửi Mẹ

TGPSG – Mẹ!…Tiếng “Mẹ” sao thân thương, ngọt ngào và ấm áp quá. Ngọt ngào thân thương, ấm áp thế mà giờ đây, mỗi khi gọi “Mẹ !” cổ họng tôi lại nghẹn cứng, nước mắt cứ chực trào, rồi tuôn rơi…

Mẹ, mỗi lần con nhớ, con gọi mẹ thì nước mắt con cứ rơi, không thể cưỡng lại được. Rơi cho tâm con bình an, rơi để khỏa lấp nỗi nhớ mẹ trong con và rơi cho con được “gần” mẹ. Ngày giỗ mãn tang của mẹ cũng gần kề, tôi muốn dành cho mẹ một cái gì đó và tôi viết lá thư này để gửi cho mẹ như món quà thiêng liêng gửi tặng mẹ.

“Mẹ yêu dấu của con ơi!

Mẹ ở trên thiên đường có vui không? chắc mẹ nhớ gia đình mình lắm nhỉ?… Riêng con, con nhớ mẹ nhiều, nhiều lắm.Thời gian trôi qua nhanh quá mẹ nhỉ, mới đó mà nay đã gần 3 năm mẹ xa chúng con rồi. Mẹ biết không, Nhiều lúc con thầm khóc gọi mẹ trong tiếng nấc kìm nén dẫu rằng con của mẹ nay đã 20 tuổi đời. Tuổi mà mọi người cho rằng đã dần trưởng thành nhưng con vẫn là đứa con nhỏ của mẹ như ngày xưa.

Mẹ ơi, con khóc, khóc vì những lúc con buồn, con tủi không có ai kề bên động viên, an ủi. Con khóc vì mỗi khi có niềm vui, hạnh phúc con muốn kể cho mẹ nghe nhưng nay không còn mẹ để “khoe” nữa, và con khóc vì con không còn mẹ ở bên cạnh con nữa…

Mẹ ơi, mấy hôm trước con có đi viếng nghĩa trang ở giáo xứ Trung Mỹ Tây. Con đi một vòng để thắp nhang, đọc kinh cho các linh hồn. Bỗng con đến bên một phần mộ của một người có tên giống như mẹ vậy, ngày từ trần cũng cùng ngày với mẹ nhưng tên Thánh thì khác… đôi chân con lúc đó không muốn bước tiếp, trong lòng con… nó làm sao ấy, rất khó tả và nước mắt con lại rưng rưng, tuôn trào, nỗi nhớ mẹ lại ùa về.

Con đến bên thắp cho Cô nén hương và nói với Cô rằng: “Cô ơi, Cô có tên giống mẹ của con quá, ngày Cô mất cũng trùng vào ngày mẹ con qua đời. Con không biết Cô mất vì lý do gì nhưng mẹ con mất vì mắc phải căn bệnh ung thư. Căn bệnh ấy đã “cướp” lấy mẹ con rồi… Con không muốn mẹ con đi sớm như thế vì gia đình con cần có mẹ, cần có bàn tay tần tảo, cần người phụ nữ tuy dáng hao gầy nhưng rất đảm đang, quán xuyến mọi công việc trong nhà rất tươm tất, gọn gàng và nhất là sự chỉ dạy hướng dẫn chúng con nên người, nhắc nhở chúng con đi lễ, đi học giáo lý mỗi khi chúng con ham chơi quên cả giờ về…”

Con trầm tư tâm sự kể cho cô nghe như là đang nói với mẹ vậy… khoảng thời gian ấy làm tâm con rất bình an như ai đó hiểu được nỗi “nhớ”, nỗi “thương” Mẹ trong lòng con.

Con lặng một chút để đọc kinh cho Cô và chào Cô ra về. Trên đường về, con suy nghĩ sao lại có sự trùng hợp như thế? Sao hôm nay con lại có cuộc gặp gỡ “hữu duyên” như vậy???… Con thiết nghĩ chắc Thiên Chúa, Mẹ Maria và các linh hồn muốn an ủi nỗi nhớ mẹ trong tôi con, cho con gặp phần mộ của Cô để an ủi khi con không thể về để thắp nén hương cho Mẹ ,vì con đi học, xa quê. Con thầm tạ ơn Chúa, Mẹ Maria, các linh hồn và cám ơn Cô đã cho con gặp được Cô và cầu mong cho Cô mau được hưởng nhan Thánh Chúa, sớm hưởng hạnh phúc trên Thiên đàng…

Mẹ cũng thế nhé, con luôn cầu nguyện cho Mẹ với niềm tin Mẹ của con đã được Chúa thương đưa vào hưởng thánh nhan Ngài vì cuộc đời của Mẹ luôn cố gắng làm trọn bổn phận của một tín hữu, một người vợ và một người mẹ trong gia đình.  Xin mẹ luôn dõi theo chúng con và cầu cùng Thiên Chúa  ban bình an cho gia đình mình, Mẹ nhé!.

Con nhớ mẹ nhiều…”

Lời bài hát “Gặp Mẹ trong mơ” như đang diễn tả tâm trạng của tôi lúc này đây.

“Này bầu trời rộng lớn ơi, có nghe chăng tiếng em gọi
Mẹ giờ này ở chốn nao, con đang mong nhớ về Mẹ
Mẹ ở phương trời xa xôi, hay sao sáng trên bầu trời
Mẹ dịu hiền về với con nhé, con nhớ mẹ…”

Tôi ngân nga hát lên để giải tỏa phần nào nỗi “nhớ”, nỗi “thương” về Mẹ.Và tôi xin mượn lời của tác giả Tân Nhất Hương

“Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không…”

để chúc cho ai hạnh phúc đang còn mẹ và hãy biết trân quý tình mẫu tử vì một khi mất mẹ rồi thì hối tiếc đã quá muộn.

Gioan Tâm Viết Quang – Nguyễn Viết Thành
KN 24/11/2022