Trong tập sách, Cha Dall’Oglio, dòng Tên, bình luận về Quy luật của cộng đoàn đan viện Deir Mar Musa do cha thành lập. Cha kể lại những ý định sâu xa đã thúc đẩy cha hồi sinh một đan viện cổ xưa của người Syria, từ thế kỷ thứ 6 sau Công nguyên, phục hồi truyền thống thiêng liêng vĩ đại của các giáo phụ trong sa mạc, đồng thời mang lại cho nó ý nghĩa mới của chứng tá tình yêu của Chúa Kitô trong bối cảnh Ả Rập-Hồi giáo.
Cứu chuộc người Hồi giáo
Trong lời tựa, Đức Thánh Cha nhắc lại lòng can đảm tuyệt vời của Cha Dall’Oglio khi cha tìm cách liên lạc với những kẻ bắt cóc ở miền bắc Syria, những kẻ đã bắt cóc hai Giám mục, một thuộc Chính Thống Syria và một thuộc Chính Thống Hy Lạp. Và sau đó là sự mất tích của cha. Gia đình và bạn bè của cha cho đến nay vẫn không nhận được thi hài cha để thương khóc và chôn cất cách xứng đáng.
Đức Thánh Cha viết: “Chúng ta không có lời nào để diễn tả nỗi đau này và chúng ta không thể nêu tên và lý do cho sự căm ghét của những kẻ có thể bắt bớ cha. Tuy nhiên, chúng ta biết điều mà cha không muốn: đó là đổ lỗi cho sự mất tích bí ẩn và bi kịch của cha cho Hồi giáo; từ bỏ cuộc đối thoại đầy nhiệt huyết mà cha luôn tin tưởng với mục đích cứu chuộc đạo Hồi và những người theo đạo Hồi, như đã nêu ra trong một trong những mệnh lệnh của Quy tắc của đan viện.”
Kitô hữu được Chúa kêu gọi yêu thương người Hồi giáo
Đức Thánh Cha giải thích: “Cha Paolo không phớt lờ những vấn đề, cha lắng nghe những câu chuyện đau khổ của những người anh em Kitô hữu Ả Rập, Copte, Can-đê, Maronites, Assyria… Nhưng cha cảm thấy con đường của tình huynh đệ là một ơn gọi cụ thể của công việc của cha và của cộng đồng đan viện của cha. Cha khẳng đinh: ‘Vì vậy, bất kể tình huống nào xảy ra, và có tính đến điều tồi tệ nhất có thể xảy ra, vai trò của tình yêu thương đối với tất cả những người Hồi giáo vẫn thuộc về những Kitô hữu được Chúa kêu gọi.”
Hy lễ cuối cùng trong hân hoan
Cuối lời tựa, Đức Thánh Cha nhắc lại lời của Cha Dall’Oglio, khi cha nói về ngày hiến lễ cuối cùng của cha cho Chúa Giêsu: “Tôi nói: ơn gọi của chúng tôi trong bối cảnh Hồi giáo nên được tô điểm bằng tiếng cười hân hoan. Và hãy để đó là một ngày vui mừng, nếu Chúa muốn, ngày mà chúng ta sẽ nếm thử của lễ cuối cùng cho Chúa Giêsu, và cầu xin ân sủng này; vì đó là hồng ân không ai có thể gán cho mình.”
Nguồn: Vatican News
Tin tức liên quan khác
Tuyên ngôn cuối cùng của Hội nghị Bishop’s Meet thường niên lần thứ 28 năm 2023
Chúa nhật 1 mùa Vọng năm C – Đứng thẳng và ngẩng đầu (Lc 21, 25-28.34-36)
Giáo xứ Tam Tòa: Đêm nhạc hội mừng Chúa Giáng Sinh
Thứ Hai tuần 4 Thường niên năm II (Mc 5,1-20)
Trường Công giáo ở Camerun thực hành Thông điệp Laudato Si’
Đến với Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp
Thư cám ơn của Đức cha Giuse Võ Đức Minh
Chúa nhật 18 Thường niên năm B – Bánh đích thực (Ga 6,24-35)