TGPSG — Tháng 5, tháng đặc biệt dành riêng kính Đức Mẹ, tất cả con cái đều được Giáo Hội mời gọi mỗi người hãy dâng cho Mẹ Maria những đóa hoa Hồng, hoa Huệ, hoa Lan mà đặc biệt hơn là những đóa hoa thiêng, hoa của sự khiêm nhường, hoa của sự vâng phục, hoa của sự phục vụ. Hôm nay, một ngày giữa tháng năm bất chợt đã gợi nhớ cho tôi về sự diệu kỳ cũng như sức mạnh của tràng chuỗi Mân Côi.
Cách đây một năm gia đình tôi bị rơi vào cơn khủng hoảng, chồng bị vỡ nợ sau đại dịch Covid, còn tôi thì phát hiện bị ung thư. Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột khiến vợ chồng chúng tôi rơi vào tình trạng bế tắc.Trong phút chốc chúng tôi cảm thấy mình như đang ở dưới hố sâu đầy tăm tối. Áp lực, căng thẳng khiến mối tương quan của vợ chồng tôi trở nên tồi tệ, và điều này đã làm con cái bắt đầu thấy chán nản, đứa thì muốn bỏ nhà đi, đứa thì chán nản muốn bỏ học. Trong lúc bế tắc và tuyệt vọng tôi có cảm giác như mình như một người đang bị đuối nước và thấy mình bị ngộp trong dòng nước xoáy.Tôi đã cố vùng vẫy để mong thoát khỏi vùng nước xoáy hay mong sao có thể nắm được cái phao lúc này để có thể đỡ nâng mình trong dòng nước xoáy đó.
Trong lúc hoang mang và cảm thấy tuyệt vọng, tôi đã gọi nhiều cuộc điện thoại cho người thân, cho những người mà tôi tưởng rằng họ thương tôi để mong nhận được sự giúp đỡ từ họ và kết quả sau những cuộc điện thoại là sự thất vọng tràn trề vì bị từ chối. Lúc đó, dường như mọi thứ đều quay lưng với tôi, không ai dám đến gần tôi vì sợ bị liên lụy. Tôi đã đau khổ và tuyệt vọng, bỗng một tia sáng lóe lên và tôi đã nhận ra chỉ một người duy nhất có thể giúp đỡ tôi chính là Chúa Giêsu.Và câu châm ngôn tôi đã chọn làm kim chỉ nam sống là “Bỏ Ngài con biết theo ai”.
Như vớ được chiếc phao giữa dòng chảy mênh mông, tôi đã nắm chắc chiếc phao đó, chắc đến mức độ không ai có thể lấy khỏi tay tôi và tôi đã dùng đủ mọi phương cách để ôm và giữ chiếc phao ấy. Hàng ngày tôi vẫn thường dùng chuỗi Mân Côi để nghiền ngẫm, để than vãn, để cầu xin Thiên Chúa dủ thương. Có những lúc, giữa vòng xoáy quá mạnh, một mình tôi không thể vật lộn giữa phong ba bão táp, sức lực dần yếu đi,tôi cảm thấy mình thực sự đuối sức. Và tôi đã nói chuyện với chồng, mong muốn anh cùng tôi đưa gia đình vượt qua cơn bão táp bằng tràng chuỗi Mân Côi”
Anh có vẻ ái ngại và hồ nghị “Có một ngàn cái chuỗi Mân Côi thì cũng chẳng giải quyết được gì vào lúc này.”Tôi hiểu được điều đó và đã động viên anh: “Anh cứ tin em đi, Mẹ sẽ không để mình thất vọng đâu!”
Cuối cùng, anh chấp nhận lời đề nghị của tôi rồi hàng ngày cùng tôi lần chuỗi Mân Côi mỗi sáng, đọc kinh Lòng Chúa Thương xót lúc 3 giờ chiều, đọc kinh tối, tham dự Thánh Lễ hàng ngày và viếng Thánh Thể khi có thể.
Chỉ vậy thôi, trong vòng một năm, biết bao nhiêu cơn mưa hồng ân đã tuôn đổ xuống cho gia đình bé nhỏ của tôi. Tôi đã được chữa khỏi bệnh, chúng tôi đã có tiền để giải quyết được số nợ nần của chồng tôi, con cái tôi trở nên ngoan ngoãn hơn, 2 đứa đều tham gia khóa Giáo lý viên và đứa lớn hiện nay đang là Giáo lý viên của giáo xứ, thằng nhỏ thì phụ lớp giáo lý với các sơ, thỉnh thoảng còn công tác trong việc thu gom ve chai để làm bác ái với cha xứ, giúp nhiều việc trong trường và nhà thờ… Tôi không biết làm sao diễn tả được hết tâm tình của mình, chỉ thấy phép mầu đã xảy ra cho gia đình của tôi qua chuỗi Mân Côi mỗi ngày.
Mẹ ơi trong tâm tình con thảo con xin dâng lên mẹ những đóa hoa thiêng này là sự hy sinh của tất cả thành viên trong gia đình của con như một lời tri ân Mẹ và lời cảm tạ dâng lên Thiên Chúa trong tháng hoa này.
16/5/2023
Bài: Maria HTNP (TGPSG)
Tin tức liên quan khác
Đặc ân ” Vô Nhiễm Nguyên Tội”
Ơn gọi dâng hiến
Thư báo: Hội thảo Sứ điệp Truyền giáo
Đôi nét về 13 vị thánh bảo trợ Đại hội Giới trẻ Thế giới Lisbon 2023
5 câu hỏi thường gặp về việc xưng tội
Diễn văn của Đức Thánh Cha trong buổi gặp gỡ giới trẻ tại “Đại học Công giáo Bồ Đào Nha”
Giáo Xứ Giáp Tam Mừng Lễ Thánh Antôn Pađôva – Quan thầy
Thứ Sáu tuần 30 Thường niên năm I – Lề luật và bác ái (Lc 14,1-6)