“Không ai có thể thấy Nước Thiên Chúa,
nếu không được sinh ra một lần nữa bởi ơn trên”. (Ga 3,3)
BÀI ĐỌC I: Cv 4, 23-31
“Khi họ cầu nguyện xong, thì được đầy Thánh Thần và tin tưởng rao giảng lời Chúa”.
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Trong những ngày ấy, sau khi được phóng thích, Phêrô và Gioan trở về cùng các anh em, và thuật lại cho họ nghe tất cả những điều mà các thượng tế và kỳ lão đã nói. Vừa nghe thuật lại, họ đồng thanh cất tiếng nguyện cùng Thiên Chúa rằng: “Lạy Chúa, Chúa là Đấng tạo thành trời đất, biển cả và mọi vật trong đó. Nhờ Thánh Thần, Chúa đã dùng miệng tổ phụ chúng con là Đavít tôi tớ Chúa mà phán: ‘Tại sao chư dân chấn động, và các nước lại mưu đồ chuyện luống công ? Các vua thiên hạ đều nổi dậy, các thủ lãnh toa rập với nhau chống lại Chúa và Đấng Kitô của Người’. Vì quả thật, tại thành Giêrusalem này, Hêrôđê và Phongxiô Philatô đã liên kết với các dân ngoại và dân Israel, mà chống lại tôi tớ thánh của Chúa là Đức Giêsu, Đấng Chúa đã xức dầu, để thực hiện những điều mà quyền năng và ý định Chúa đã dự liệu từ trước. Và lạy Chúa, giờ đây, hãy xem họ đang đe doạ, và xin ban cho các tôi tớ Chúa được đầy lòng tin tưởng rao giảng lời Chúa, cùng xin Chúa giơ tay chữa lành các bệnh nhân, làm những dấu lạ, và những việc phi thường nhân danh Thánh Tử của Chúa là Đức Giêsu”.
Khi họ cầu nguyện xong, thì nơi họ đang tập họp liền chuyển động, mọi người được tràn đầy Thánh Thần và tin tưởng rao giảng lời Thiên Chúa.
Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 2, 1-3. 4-6. 7-9
Đáp: Phúc cho tất cả những ai tin tưởng nơi Chúa (c. 13b).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Tại sao chư dân chấn động, và các nước mưu đồ chuyện luống công: các vua mặt đất cùng nổi dậy, và bậc quân vương nhất tề âm mưu phản nghịch Chúa và Đấng Kitô của Người. Họ nói: “Đập tan xiềng xích chúng ra, gông cùm chúng, hãy ném cho xa bọn mình”. – Đáp.
2) Đấng ngự trên thiên đình cười nhạo, Chúa mỉa mai cười chúng. Bấy giờ Người phán bảo chúng trong cơn thịnh nộ, và làm cho chúng rối loạn trong cơn lôi đình: “Nhưng Ta đã đặt vương nhi Ta trên núi Sion, núi thánh của Ta”. – Đáp.
3) Ta sẽ truyền rao thánh chỉ của Chúa: Chúa đã phán bảo cùng Ta: “Con là thái tử của Cha, hôm nay Cha đã sinh thành ra Con. Hãy xin Cha và Cha sẽ cho Con được chư dân làm phần sản nghiệp, và tận cùng cõi đất làm gia tài. Con sẽ cai trị chúng bằng cây gậy sắt, như bình thợ gốm, Con đem nghiền nát chúng ra”. – Đáp.
Tin Mừng: Ga 3,1-8
1 Bấy giờ, trong nhóm Pha-ri-sêu, có một người tên là Ni-cô-đê-mô, một thủ lãnh của người Do-thái. 2 Ông đến gặp Đức Giê-su ban đêm. Ông nói với Người:
“Thưa Thầy, chúng tôi biết: Thầy là một vị tôn sư được Thiên Chúa sai đến. Quả vậy, chẳng ai làm được những dấu lạ Thầy làm, nếu Thiên Chúa không ở cùng người ấy”.
3 Đức Giê-su trả lời: “Thật, tôi bảo thật ông: không ai có thể thấy Nước Thiên Chúa, nếu không được sinh ra một lần nữa bởi ơn trên”.
4 Ông Ni-cô-đê-mô thưa: “Một người đã già rồi, làm sao có thể sinh ra được ? Chẳng lẽ người đó có thể trở vào lòng mẹ lần thứ hai để sinh ra sao ?”
5 Đức Giê-su đáp: “Thật, tôi bảo thật ông: không ai có thể vào Nước Thiên Chúa, nếu không sinh ra bởi nước và Thần Khí.
6 Cái bởi xác thịt sinh ra là xác thịt ; cái bởi Thần Khí sinh ra là thần khí. 7 Ông đừng ngạc nhiên vì tôi đã nói: các ông cần phải được sinh ra một lần nữa bởi ơn trên.
8 Gió muốn thổi đâu thì thổi ; ông nghe tiếng gió, nhưng không biết gió từ đâu đến và thổi đi đâu. Ai bởi Thần Khí mà sinh ra thì cũng vậy”.
1. Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)
Sứ điệp:Con người được Thiên Chúa sinh ra từ muôn đời trong tình yêu. Nhưng tội lỗi đã huỷ hoại sự sống thần linh nơi con người. Vì thế ta cần phải được tái sinh trong Chúa Kitô, nhờ nước rửa tội và nhờ ân sủng của Chúa Thánh Thần.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, cuộc trao đổi thân tình giữa Chúa với ông Ni-cô-đê-mô, là một lời giải đáp cho con thấy được con đường và cũng là điều kiện thiết yếu cho những ai muốn bước vào Nước Thiên Chúa: “Không ai có thể thấy Nước Thiên Chúa nếu không sinh lại bởi Ơn Trên”.
Lạy Chúa, sự sống thân xác của con được hình thành bởi cha mẹ. Nhưng chính tình yêu Chúa đã sinh ra con, đã rửa con sạch mọi tội lỗi trong ngày con chịu bí tích Rửa Tội, đã nuôi con lớn mạnh bằng ơn Chúa Thánh Thần. Tất cả không do công khó của con, mà do hồng ân nhưng không của Thiên Chúa ban tặng. Thế mà lạy Chúa, những năm tháng qua, con đã vô ơn bội nghĩa, đã quên đi tình thương đó. Loài cây cỏ con biết bốn mùa thay lá, đơm bông kết trái cho con hưởng dùng. Còn con, tháng năm qua đi, con chỉ lo thay đổi cuộc sống vật chất, lo phát triển thân xác, thậm chí con tìm an nhàn một cách ích kỷ. Con đã để thân xác làm chủ đời sống linh hồn, an tâm sống trong tội lỗi. Chiếc áo tinh trắng của ngày đầu tiên trong đời Kitô hữu đã nhiều lần bị hoen ố. Con đã được tái sinh, nhưng rồi lại chết trong tội lỗi.
Lạy Chúa Giêsu, Lời Chúa hôm nay quả là một cảnh tỉnh giúp con nghĩ lại. Xin Chúa giúp con ăn năn và quyết tâm trở về sống với Chúa. Trong những ngày trọng đại này, con đã được tái sinh trong Máu Chúa và được đón nhận sự sống lại của Chúa. Xin cho sự sống siêu nhiên của bí tích Rửa Tội được lớn mãi trong con. Con nguyện sẽ cố gắng bắt đầu một đời sống mới. Xin cho con được sống lại với Chúa. Amen.
Ghi nhớ:“Nếu không tái sinh bởi trời, thì chẳng ai được thấy Nước Chúa”.
2. Suy niệm (Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)
A. Phân tích (Hạt Giống…)
Phụng vụ dùng cuộc đối thoại của Chúa Giêsu với ông Nicôđêmô làm bài giáo lý thứ nhất, dạy về Bí tích Rửa Tội (Bí tích Tái sinh).
Bài Tin Mừng hôm nay dạy về sự cần thiết phải sinh lại:
Nicôđêmô là “một đầu mục của người Do Thái”. Nghĩa là về mặt xã hội ông là một bậc cao niên đáng kính, về mặt tôn giáo ông là người có học thức và đạo đức. Dù vậy ông vẫn tìm đến Chúa Giêsu để học hỏi thêm.
Điều đầu tiên Chúa nói với ông là sự cần thiết phải sinh lại: “Thật, tôi bảo cho các ông biết: Nếu ai không sinh lại bởi ơn trên thì chẳng thấy nước Thiên Chúa”.
“Sinh lại” không theo nghĩa thể lý (“Một người đã già làm sao có thể sinh lại ? Không lẽ người ấy lại vào lòng mẹ mà sinh ra lần nữa sao ?”), mà theo nghĩa thiêng liêng (“sự gì sinh bởi huyết nhục thì là huyết nhục, và sự gì sinh bởi thần linh thì là thần linh”).
B. Suy niệm (… nảy mầm…)
1. Maurice Zundel đã viết: “Chúng ta không sinh ra đã thành con người (…) Con người có bổn phận phải thành người (…) sách Tin Mừng nói “phải sinh lại”. Có một lần sinh thứ hai, đó là sinh con người, sinh phẩm cách, sinh tính bất khả xâm phạm, sinh sự trường tồn bất tử, lần sinh mà không có, nó không thể thành người” (Trích “sự hiện diện khiêm hạ”).
2. Một người như Nicôđêmô vừa cao niên, vừa thông thái, vừa đạo đức, thế mà Chúa Giêsu bảo ông cần phải sinh lại. Huống chi là tôi, bởi vì trong tôi hiện giờ còn rất nhiều điều chưa đáng là người, đó là chưa xét đến có đáng là Kitô hữu hay không.
3. Bí tích Rửa tội đã sinh lại tôi thành người con Chúa. Nhưng “làm con Chúa” chỉ mới là một hạt giống, tôi cần phải vun trồng cho phát triển thành cây. Huống chi người “con của Chúa” ấy với thời gian đã bị người “con của thế gian” chèn ép khiến trở nên èo uột, méo mó. Bởi vậy tôi cần phải sinh lại lần nữa.
4. Một nhà đại thần bí Ấn Độ nói về chính mình: “Tôi là một nhà cách mạng khi còn trẻ, và tất cả những gì tôi cầu nguyện với Chúa là: “Lạy Chúa, xin cho con quyền lực để cải tạo Thế Giới”.
Khi đến tuổi trung niên, tôi nhận ra rằng nửa cuộc đời qua đi mà không một tâm hồn nào được thay đổi. Tôi đổi lại lời cầu nguyện: “Lạy Chúa, xin cho con thiện chí để hoán cải tất cả những người tiếp xúc với con”.
Bây giờ tôi đã già và gần kết thúc cuộc đời, tôi cảm thấy mình ngu dại biết bao. Lời cầu nguyện của tôi bây giờ là: “Lạy Chúa, xin cho con thiện trí để hoán cải chính con”. Nếu tôi xin điều này ngay từ đầu tôi đã không lãng phí cuộc đời. (Góp nhặt).
5. “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ loan báo Tin Mừng cho mọi loài thụ tạo”.
Một buổi chiều năm 1953, các kí giả và mọi người tập trung ở nhà ga xe lửa ở Chicago để chào đón người được giải Nobel Hòa Bình 1952. Các nhân vật cao cấp của thành phố dang rộng tay để chúc mừng vị thượng khách.
Ông cám ơn mọi người, rồi đưa mắt nhìn quanh sân ga. Bất chợt, ông xin kiếu mọi người rồi băng qua đám đông, tiến thẳng đến đỡ một cụ già không quen biết với chiếc vali nặng trên tay bà. Ông mỉm cười dẫn bà lên xe và không quên chúc bà thượng lộ bình an. Quay lại với đám đông, ông xin lỗi vì bắt họ phải chờ đợi! Người được giải thưởng đó chính là bác sĩ Albert Schweitzer, nhà truyền giáo nổi tiếng đã hi sinh cả cuộc đời cho những người nghèo tại Châu Phi. Thấy thế, một người đã thốt lên: “Lần đầu tiên tôi nghe được một bài giảng biết đi”.
Là một Kitô hữu tôi phải loan báo Tin Mừng và phải là “những bài giảng sống động và biết đi” về tình yêu Thiên Chúa.
3. Suy niệm (Lm. Giuse Đinh Lập Liễm)
Ông Nicôđêmô gặp Đức Giêsu (Ga 3, 1-8)
- Trong những người tin Đức Giêsu, một thành viên của Hội đồng cộng toạ, thuộc nhóm biệt phái, khâm phục trước những lời giáo huấn của Chúa. Nhưng vì e ngại, không dám tỏ lòng tin công khai, ông đã tìm gặp Đức Giêsu lúc đêm khuya.
Bài Tin mừng hôm nay ghi lại cuộc đàm đạo giữa Đức Giêsu và ông Nicôđêmô về ơn tái sinh.
- Nicôđêmô là “một đầu mục của người Do thái”, nghĩa là về mặt xã hội ông là bậc cao niên đáng kính, về mặt tôn giáo ông là người có học thức và đạo đức. Dù vậy, ông vẫn tìm đến Đức Giêsu để học hỏi thêm.
Nhưng dầu sao ông vẫn còn vướng mắc thành kiến của người biệt phái và luật sĩ thời đó. Với sự hiểu biết Kinh thánh, Nicôđêmô tưởng đã có thể sử dụng mớ kiến thức ấy, để tìm hiểu về con người Đức Giêsu. Nhưng Đức Giêsu đã đặt ông trước một thách đố mà ông không bao giờ ngờ trước. Ngài bảo ông phải tái sinh thì mới thực sự thấy và hiểu biết về con người của Ngài, ông phải tái sinh thì mới thực sự hiểu được Kinh thánh, ông phải tái sinh thì mới có thể trở thành con người mới với cái nhìn mới và sự cảm nhận mới.
- Tư tưởng tái sinh làm cho ông thắc mắc: không lẽ phải chui vào bụng mẹ để sinh lại sao? Nhưng Đức Giêsu đã giải thích cho ông hiểu từ ngữ tái sinh đó. Tái sinh mà Chúa muốn nói là cởi bỏ con người cũ, là trở thành như trẻ thơ, là hoàn toàn chấp nhận lệ thuộc vào Thiên Chúa, là khước từ ý muốn tự cứu lấy mình bằng những cố gắng, những lý lẽ và phương tiện riêng của mình. Qua cuộc đối thoại với Nicôđêmô, Đức Giêsu loan báo phép rửa mà Ngài sẽ thiết lập và ký thác cho Giáo hội. Nhờ phép rửa ấy, các Kitô hữu đã thực sự được tái sinh, họ sống bằng sự sống thần linh của Chúa, họ nhìn bằng cái nhìn của Chúa, họ mặc lấy chính những suy nghĩ của Chúa và yêu thương bằng chính tình yêu của Chúa.
- Ông Nicôđêmô là con người rất có thiện chí. Đức Giêsu khen là ông không còn xa Nước Thiên Chúa bao nhiêu. Nhưng dầu sao Ngài con phải chuẩn bị thêm cho ông và long trọng xác nhận với ông rằng để theo Chúa, con người không thể ỷ lại vào sự hiểu biết hay vào lý lẽ khôn ngoan của con người. Cần phải được biến đổi bởi nước và Thánh Thần. Cần phải khiêm tốn lãnh nhận ân sủng Chúa ban và vâng phục sự soi sáng của Chúa Thánh Thần: “Không ai có thể thấy Nước Thiên Chúa nếu không được sinh lại bởi ơn trên, không ai có thể vào Nước Thiên Chúa nếu không sinh ra bởi nước và Thánh Thần”. Bí tích rửa tội và ơn Chúa Thánh Thần là cửa ngõ mở vào Nước Thiên Chúa.
- Một nhà đại thần bí Ấn độ nói về chính mình: “Tôi là một nhà các mạng khi còn trẻ, và tất cả những gì tôi cầu nguyện với Chúa là: ‘Lạy Chúa, xin cho con quyền lực để cải tạo thế giới’.
Khi đến tuổi trung niên, tôi nhận ra rằng nửa cuộc đời qua đi mà không một tâm hồn nào được thay đổi. Tôi đổi lại lời cầu: ‘Lạy Chúa, xin cho con thiện chí để hoán cải tất cả những người tiếp xúc với con’.
Bây giờ tôi đã già và gần kết thúc cuộc đời, tôi cảm thấy mình ngu dại biết bao. Lời cầu nguyện của tôi bây giờ là: ‘Lạy Chúa, xin cho con thiện chí để hoán cải chính con’. Nếu tôi xin điều này ngay từ đầu, tôi đã không lãng phí cuộc đời” (Góp nhặt).
- Như vậy, Lời Chúa trong Tin mừng hôm nay, qua cuộc đối thoại với Nicôđêmô, Đức Giêsu dạy chúng ta ý thức lại ơn tái sinh của chúng ta qua phép rửa trong nước và Thánh Thần, và nhờ đó, chúng ta cần đổi mới, phải từ bỏ con người cũ là mê theo xác thịt, mà mặc lấy con người mới là bước đi trong Thần khí sự thật.
Trong mùa Phục sinh, Giáo hội đặc biệt mời gọi chúng ta ôn lại những cam kết trong phép rửa tội. Người Kitô hữu chúng ta phải không ngừng cởi bỏ con người cũ của tội lỗi, để lớn lên trong ân sủng, cho đến khi đạt được tầm mức viên mãn của nhân cách là chính Đức Giêsu.
- Truyện: Thưa, chính Chúa đấy ạ
Cha John Diamond có kể lại câu chuyện này: Hôm đó có một linh hồn vì chán ngấy cuộc sống ở thế gian cho nên linh hồn lên trước cửa thiên đàng. Tới nơi linh hồn gõ cửa. Ở trong có tiếng vọng ra: “Ai đó?” Linh hồn trả lời: “Con đấy ạ”. Cửa vẫn đóng.
Sau đó linh hồn lại trở về với đời sống trần thế tìm thầy học đạo. Sau một thời gian thấy mình đã tiến bộ, linh hồn lại lên gõ cửa thiên đàng một lần nữa. Lại một tiếng hỏi từ trong như lần trước và linh hồn trả lời một cách quả quyết hơn: “Dạ, chính con đây”. Cửa vẫn đóng.
Linh hồn lại phải trở về trần thế… mở sách Tin mừng để xem Chúa muốn gì. Quả thực khi mở Tin mừng ra linh hồn mới thấy con đường của mình phải đi là con đường nào. Đó là con đường tự huỷ. Chúa nói thật rõ về con đường phải làm chết cái tôi ích kỷ, hay khoe khoang phô trương, tự mãn, ghen ghét. Phải làm chết đi cái tôi đầy hận thù, nhiều kiêu ngạo và đầy rẫy những ham muốn bất chính, để cho con người của mình được giống Thiên Chúa hơn.
Sau một thời gian thấy mình quả thực đã không còn là mình nữa thì linh hồn lại lên trời… lại gõ cửa… lại có tiếng từ bên trong hỏi vọng ra: “Ai đó”. Vừa nghe xong câu hỏi linh hồn đáp ngay: “Dạ, thưa chính Chúa đấy ạ”.
Vừa trả lời xong thì linh hồn thấy cửa Thiên đàng được mở ra và cả một đạo binh các thiên thần long trọng đón linh hồn vào Thiên đàng.
Tin tức liên quan khác
Thứ Tư tuần 18 Thường niên năm II (Mt 15,21-28)
Thánh lễ khai mạc Tuần Chầu tại Giáo xứ Thu Chỉ
Chúa nhật 5 mùa Chay năm B (Ga 12,20-33)
Cổ võ ơn gọi theo thánh Mátthêu
Nghiên cứu mới khẳng định vết máu trên Tấm khăn liệm thành Turin nhất quán với sự tra tấn Chúa Kitô
Thứ Tư tuần 20 Thường niên năm II (Mt 20,1-16a)
Tâm tình Mùa Chay
ĐTC kêu gọi giúp giáo dân đón nhận và được nuôi dưỡng bằng Thánh Kinh