Đoạn Sách Thánh được đọc trước bài chia sẻ trích từ Thư thứ nhất của thánh Phêrô (1Pr 1,3.4a.6-7):
Chúc tụng Thiên Chúa là Thân Phụ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta! Do lượng hải hà, Người cho chúng ta được tái sinh để nhận lãnh niềm hy vọng sống động, nhờ Đức Giê-su Ki-tô đã từ cõi chết sống lại, để được hưởng gia tài không thể hư hoại, không thể vẩn đục và tàn phai. Vì thế, anh em sẽ được hân hoan vui mừng, mặc dầu còn phải ưu phiền ít lâu giữa trăm chiều thử thách. Những thử thách đó nhằm tinh luyện đức tin của anh em là thứ quý hơn vàng gấp bội, – vàng là của phù vân, mà còn phải chịu thử lửa. Nhờ thế, khi Đức Giê-su Ki-tô tỏ hiện, đức tin đã được tinh luyện đó sẽ trở thành lời khen ngợi, và đem lại vinh quang, danh dự.
Bài chia sẻ của Đức Thánh Cha
Anh chị em thân mến, chào anh chị em,
Cách đây 3 ngày, tôi đã trở về sau chuyến thăm Hungary. Tôi muốn cảm ơn tất cả những ai đã chuẩn bị và đồng hành với chuyến viếng thăm này bằng những lời cầu nguyện và lặp lại lòng biết ơn của tôi đối với các nhà chức trách, đối với Giáo hội địa phương và đối với người dân Hungary, một dân tộc can đảm và giàu ký ức. Trong thời gian ở Budapest tôi đã có thể cảm nhận được tình cảm của tất cả người dân Hungary. Hôm nay tôi muốn nói với anh chị em về cuộc viếng thăm này qua hai hình ảnh: những cội rễ và những cây cầu.
Trước hết là những cội rễ. Như một người hành hương, tôi đã đến với một dân tộc mà lịch sử của họ, như Thánh Gioan Phaolô 2 đã nói, được đánh dấu bởi nhiều vị thánh và các anh hùng, được bao quanh bởi đoàn người khiêm tốn và siêng năng. Điều đó thực sự đúng. Tôi đã thấy rất nhiều người chất phác và chăm chỉ, tự hào bảo vệ những mối liên kết với cội nguồn của họ. Và trong số những gốc rễ này, như các chứng từ trong các cuộc gặp gỡ với Giáo hội địa phương, và với giới trẻ đã nhấn mạnh: trước hết phải kể đến các thánh, các thánh đã hiến mạng sống cho dân tộc, các thánh làm chứng cho Tin Mừng tình yêu. Những vị thánh là ánh sáng trong những thời khắc tăm tối. Nhiều vị thánh trong quá khứ giúp chúng ta vượt qua nguy cơ của chủ nghĩa thất bại và nỗi sợ hãi về ngày mai, bằng cách nhớ rằng Chúa Kitô là tương lai của chúng ta. Các thánh nhắc chúng ta điều này: Các thánh là tương lai của chúng ta.
Tuy nhiên, cội nguồn Kitô giáo vững chắc của người dân Hungary đã bị thử thách. Đức tin của họ đã được thử thách bằng lửa. Thật vậy, trong cuộc đàn áp của chủ nghĩa vô thần vào những năm 1900, các Kitô hữu đã bị tấn công dữ dội, với việc các giám mục, linh mục, tu sĩ và giáo dân bị giết hoặc bị tước quyền tự do. Và trong khi người ta cố gắng đốn hạ cây đức tin, thì những gốc rễ vẫn còn nguyên vẹn: một Giáo hội ẩn mình vẫn vững vàng, nhưng sống động, mạnh mẽ, với sức mạnh của Tin Mừng. Và ở Hungary cuộc bách hại mới nhất này, cuộc đàn áp cộng sản này, đã xảy ra trước cuộc đàn áp của Đức quốc xã, với sự trục xuất rất đông người Do Thái. Nhưng trong cuộc diệt chủng tàn khốc đó, nhiều người đã nổi bật vì sự phản kháng và khả năng bảo vệ các nạn nhân, và điều này có thể thực hiện được vì gốc rễ của việc chung sống với nhau rất bền chặt. Chúng ta, ở Roma, có một nữ thi sĩ giỏi người Hungary, người đã trải qua tất cả những thử thách này và nói với những người trẻ về sự cần thiết phải đấu tranh cho một lý tưởng, để không bị đánh bại bởi sự bách hại, bởi sự nản lòng. Hôm nay nhà thơ này tròn 92 tuổi: chúc mừng sinh nhật bà Edith Bruck!
Nhưng ngay cả ngày nay, có thể thấy trong các cuộc gặp gỡ với giới trẻ và với giới học thuật, tự do vẫn bị đe dọa. Nó xảy ra thế nào? Trên hết là với đôi găng tay trắng, từ chủ nghĩa tiêu thụ khiến con người trở nên tê liệt, theo đó người ta hài lòng với một chút sung túc vật chất và quên đi quá khứ, người ta “trôi nổi” trong hiện tại được tạo ra trên thước đo của cá nhân. Đây là cuộc bách hại nguy hiểm, đó là tính thế gian, đưa chúng ta đến chủ nghĩa tiêu thụ. Khi người ta cho điều duy nhất quan trọng là nghĩ về bản thân và làm những gì họ thích, thì cội rễ sẽ chết ngạt. Đó là một vấn đề liên quan đến toàn bộ châu Âu, nơi việc cống hiến hết mình cho người khác, cảm thấy như một cộng đồng, cảm nhận vẻ đẹp của những giấc mơ cùng nhau và tạo ra những gia đình lớn đang gặp khủng hoảng. Cả châu Âu đang chìm trong khủng hoảng. Sau đó, chúng ta hãy suy nghĩ về tầm quan trọng của việc bảo vệ gốc rễ, bởi vì chỉ bằng cách đào sâu thì cành cây mới mọc lên và sinh hoa trái. Mỗi người chúng ta có thể tự hỏi mình, ngay cả với tư cách là một dân tộc, mỗi người chúng ta: đâu là gốc rễ quan trọng nhất của cuộc đời tôi? Tôi bắt nguồn từ đâu? Tôi có nhớ nó, có chăm sóc cho nó không?
Sau hình ảnh gốc rễ, hình ảnh thứ hai là những cây cầu. Thành phố Budapest, ra đời cách đây 150 năm, từ sự kết hợp của ba thành phố, nổi tiếng với những cây cầu bắc ngang qua và hợp nhất các khu vực của nó. Điều này nhắc lại, đặc biệt là trong các cuộc gặp gỡ với các nhà chức trách, tầm quan trọng của việc xây dựng những cây cầu hòa bình giữa các dân tộc khác nhau. Đặc biệt, đó là ơn gọi của Châu Âu, như “chiếc cầu hòa bình”. Châu Âu được kêu gọi bao gồm những khác biệt và chào đón những ai gõ cửa. Theo nghĩa này, cây cầu nhân đạo được tạo ra cho rất nhiều người tị nạn từ nước láng giềng Ucraina, những người mà tôi đã có thể gặp, cũng như ngưỡng mộ mạng lưới bác ái rộng lớn của Giáo hội Hungary. Điều này thật đẹp.
Đất nước Hungary cũng đang dấn thân xây dựng “những cây cầu cho tương lai”: họ rất chú trọng đến việc quan tâm đến hệ sinh thái – và đây là một điều rất, rất đẹp của Hungary – quan tâm đến hệ sinh thái là vì một tương lai bền vững, và công việc là xây dựng những cây cầu nối giữa các thế hệ, giữa người già và người trẻ, ngày nay là một thách đố không thể thiếu đối với mọi người. Cũng có những cây cầu mà Giáo hội, như đã xuất hiện trong cuộc gặp gỡ đặc biệt, được mời gọi hướng đến con người ngày nay, bởi vì việc loan báo Chúa Kitô không thể chỉ hệ tại ở việc lặp lại quá khứ, nhưng luôn luôn cần được cập nhật, để giúp những người nam nữ của thời đại chúng ta tái khám phá Chúa Giêsu, và cuối cùng, tôi nhớ lại với lòng biết ơn những giây phút phụng vụ thật đẹp, buổi cầu nguyện với cộng đoàn Công giáo Hy Lạp và buổi cử hành Thánh Thể long trọng với nhiều người tham dự, tôi nghĩ đến vẻ đẹp của việc xây dựng những cây cầu giữa các tín hữu: các Kitô hữu thuộc các nghi lễ và quốc gia khác nhau, và thuộc các hệ phái khác nhau, những người cộng tác tốt với nhau ở Hungary đã hiện diện trong Thánh lễ Chúa Nhật. Xây dựng nhịp cầu, nhịp cầu hòa hợp, nhịp cầu hiệp nhất.
Trong chuyến thăm này, tôi được ấn tượng bởi tầm quan trọng của âm nhạc, một nét đặc trưng của văn hóa Hungary.
Cuối cùng, tôi muốn nhắc lại, vào đầu tháng 5, người Hungary rất sùng kính Đức Mẹ, Mẹ Thiên Chúa, được vị vua đầu tiên, Thánh Stêphanô, thánh hiến cho Mẹ, vì lòng kính trọng, họ thường thưa với Mẹ không bằng tên gọi nhưng chỉ gọi Mẹ bằng danh hiệu nữ vương. Do đó, chúng ta xin phó thác đất nước thân yêu này cho Nữ vương Hungary, chúng ta phó thác cho Nữ vương Hòa bình việc xây dựng những cây cầu trên thế giới, chúng ta hãy phó thác cho Nữ vương Thiên đường, người mà chúng ta tung hô trong Mùa Phục sinh này, để trái tim của chúng ta được bén rễ trong tình yêu Thiên Chúa.
Sau bài giáo lý, Đức Thánh Cha chào các tín hữu thuộc các nhóm ngôn ngữ khác nhau. Cuối cùng, buổi tiếp kiến kết thúc với Kinh Lạy Cha và phép lành ĐTC ban cho mọi người.
Tin tức liên quan khác
Đức Hồng Y Czerny kêu gọi hành động cụ thể để cứu lấy Trái Đất – ngôi nhà chung của chúng ta
Bế mạc Năm Thánh và Tuần Chầu lượt hồng phúc tại Giáo xứ Làng Truông
Sứ điệp Phục Sinh Urbi et Orbi năm 2024: Tảng đá đã lăn khỏi mộ
Nghi thức đón tiếp Đức Thánh Cha tại Quảng trường Sukhbaatar
Suy tư Tin mừng CN Chúa lên trời: Chúa Giêsu lên trời và lệnh truyền để lại
Thứ Hai tuần 4 Phục sinh – Chủ chiên (Ga 10,11-18)
Thư của Đức Giáo hoàng Phanxicô về vai trò của văn chương trong đào tạo
Chiêm ngắm những vết thương ở bàn chân của Đức Kitô (bài 4)