TGPSG / VATICAN NEWS – Mười năm sau khi thành lập, Ủy ban Tòa Thánh về Bảo vệ Trẻ vị thành niên công bố một báo cáo do một nhóm nghiên cứu chuyên biệt thực hiện, tiến hành khảo sát rộng rãi trên năm châu lục. Báo cáo ghi nhận những tiến bộ trong việc thực hiện các thực hành tốt nhất cũng như các bước cần thực hiện, kêu gọi tăng cường tính minh bạch trong việc thu thập dữ liệu, và nêu bật sự bất cân bằng giữa các Giáo hội địa phương trong việc cung cấp cơ cấu báo cáo và các dịch vụ hỗ trợ cho nạn nhân.
“Tôi mong muốn quý vị, hằng năm, chuẩn bị cho tôi một báo cáo về các sáng kiến của Giáo hội trong việc bảo vệ trẻ vị thành niên và người lớn dễ bị tổn thương. Điều này có thể khó khăn lúc ban đầu, nhưng tôi yêu cầu quý vị bắt đầu từ những nơi cần thiết, nhằm cung cấp một báo cáo đáng tin cậy về những gì đang được thực hiện và những gì cần thay đổi, để các cơ quan có thẩm quyền có thể hành động.”
Đáp lại yêu cầu này của Đức Thánh Cha Phanxicô, trong bài phát biểu của ngài trước Ủy ban Tòa Thánh về Bảo vệ Trẻ vị thành niên vào cuối phiên họp khoáng đại tháng 4 năm 2022, Ủy ban – được Đức Thánh Cha thành lập năm 2014 để đề xuất những sáng kiến thích hợp nhất nhằm ngăn chặn việc lạm dụng trong Giáo hội – đã đáp ứng lời kêu gọi của ngài và hôm nay, ngày 29 tháng 10, công bố Báo cáo thường niên đầu tiên về Các Chính sách và Quy trình của Giáo hội về việc Bảo vệ.
Báo cáo, dài khoảng 50 trang và được chia thành bốn phần, thu thập nhiều dữ liệu từ khắp các châu lục, cũng như từ các dòng tu, tu viện, và thậm chí từ Giáo triều Rôma, nơi được khuyến khích theo đuổi tính minh bạch hơn về các quy trình và thủ tục của mình.
Nỗi đau và sự chữa lành của các nạn nhân
Tài liệu này được chuẩn bị bởi một nhóm làm việc do bà Maud de Boer-Buquicchio, một thành viên của Ủy ban có kinh nghiệm phong phú trong việc bảo vệ trẻ em, đứng đầu. Trang bìa của báo cáo có hình ảnh một cây bao báp, biểu tượng của “sự kiên cường,” phản ánh sức mạnh của hàng nghìn nạn nhân khi họ lên tiếng và nỗ lực làm cho Giáo hội trở thành nơi an toàn hơn, đồng thời tìm cách lấy lại niềm tin đã mất do các tội ác này gây ra. Toàn bộ công việc của Ủy ban và Báo cáo này đều tập trung vào các nạn nhân, nỗi đau khổ và sự chữa lành của họ.
Các nguy cơ và tiến bộ
Báo cáo nhằm thúc đẩy cam kết của Giáo hội trong việc đưa ra một phản ứng “nghiêm ngặt” đối với vấn nạn lạm dụng, dựa trên quyền con người và tập trung vào nạn nhân, phù hợp với những cải cách gần đây của Bộ Giáo luật Quyển VI, lên án lạm dụng như một hành vi vi phạm phẩm giá con người. Tài liệu nêu bật cả nguy cơ và tiến bộ trong những nỗ lực của Giáo hội nhằm bảo vệ trẻ em, thu thập các nguồn tài nguyên và thực hành tốt nhất để chia sẻ trên toàn Giáo hội hoàn vũ. Nó cũng là công cụ để Ủy ban hệ thống hóa các phát hiện và khuyến nghị, báo cáo cho Đức Thánh Cha, các nạn nhân, các Giáo hội địa phương, và Dân Chúa.
Tăng cường tiếp cận thông tin
Trong số các nhu cầu được xác định, báo cáo nhấn mạnh sự cần thiết phải cải thiện khả năng tiếp cận thông tin cho những nạn nhân để ngăn ngừa chấn thương thêm. “Các biện pháp cần được xem xét để cung cấp quyền cho bất kỳ cá nhân nào được tiếp cận thông tin liên quan đến họ,” đồng thời tôn trọng luật bảo vệ dữ liệu và các yêu cầu, văn bản cho biết. Báo cáo cũng nhấn mạnh sự cần thiết phải “củng cố và làm rõ quyền tài phán của các Bộ trong Giáo triều Rôma, nhằm đảm bảo việc quản lý hiệu quả, kịp thời và nghiêm ngặt các trường hợp lạm dụng được chuyển đến Tòa Thánh.” Báo cáo cũng đề nghị đơn giản hóa quy trình, “khi có lý do chính đáng,” để cách chức hoặc loại bỏ những người có trách nhiệm. Báo cáo kêu gọi phát triển thêm các giáo huấn của Giáo hội về bảo vệ và nghiên cứu các chính sách về tổn thương và bồi thường để thúc đẩy cách tiếp cận nghiêm ngặt đối với việc bồi thường. Ngoài ra, báo cáo còn khuyến khích các cơ hội học tập và các nguồn lực đầy đủ cho những người mong muốn trở thành chuyên gia trong lĩnh vực bảo vệ.
Phân tích các Giáo hội địa phương
Phần thứ hai của Báo cáo thường niên chuyển sự tập trung sang các Giáo hội địa phương, trình bày phân tích về một số tổ chức giáo hội. Ủy ban thừa nhận tầm quan trọng của việc đồng hành cùng các nhà lãnh đạo Giáo hội địa phương trong trách nhiệm thực hiện các chính sách phòng ngừa và ứng phó. Ủy ban cũng hứa sẽ “chuẩn hóa việc trao đổi dữ liệu với các giám mục địa phương và bề trên các dòng tu,” giải thích rằng việc xem xét các chính sách và quy trình bảo vệ của các giám mục được thực hiện thông qua quá trình ad limina hoặc theo yêu cầu đặc biệt của Hội đồng Giám mục hoặc một trong các Nhóm Khu vực của Ủy ban.
Ủy ban xem xét từ 15 đến 20 Giáo hội địa phương mỗi năm, nhằm mục tiêu xem xét toàn bộ Giáo hội trong vòng 5-6 Báo cáo thường niên. Mỗi báo cáo cũng bao gồm phân tích các dòng tu được chọn. Các Hội đồng Giám mục trong năm nay bao gồm Mexico, Papua New Guinea và Quần đảo Solomon, Bỉ, và Cameroon. Các Hội đồng có chuyến ad limina trong thời gian này bao gồm Rwanda, Bờ Biển Ngà, Sri Lanka, Colombia, Tanzania, Cộng hòa Dân chủ Congo, Zimbabwe, Zambia, Ghana, Cộng hòa Congo, Nam Phi, Botswana, e-Swatini, Togo, và Burundi. Các dòng tu được đề cập trong báo cáo là Dòng Truyền Giáo Consolata (nữ) và Dòng Chúa Thánh Thần (nam).
Thiếu cơ cấu và hoạt động hỗ trợ
Trong phân tích về các Giáo hội địa phương, Ủy ban ghi nhận rằng “trong khi một số thực thể và nhà chức trách Giáo hội thể hiện cam kết rõ ràng trong việc bảo vệ, những nơi khác mới chỉ bắt đầu thực hiện trách nhiệm của Giáo hội” để giải quyết vấn đề lạm dụng. Trong một số trường hợp, Ủy ban phát hiện “sự thiếu hụt đáng lo ngại về các cơ cấu báo cáo và các hoạt động hỗ trợ đồng hành với nạn nhân/người sống sót,” như được quy định trong Tông thư dưới dạng Tự sắc Vos estis lux mundi.
Sự mất cân đối giữa các khu vực
Dữ liệu thu thập từ các khu vực trên lục địa cho thấy một số sự mất cân đối. Trong khi một số khu vực của Châu Mỹ, Châu Âu, và Châu Đại Dương được hưởng lợi từ “các nguồn tài nguyên đáng kể dành cho việc bảo vệ,” nhiều khu vực ở Trung và Nam Mỹ, Châu Phi, và Châu Á không có “nguồn lực chuyên biệt đủ.” Ủy ban Tòa Thánh nhận thấy điều cần thiết là “tăng cường tình liên đới giữa các Hội đồng Giám mục,” “huy động nguồn lực để đạt tiêu chuẩn chung trong bảo vệ,” “tạo ra các trung tâm báo cáo và hỗ trợ cho nạn nhân/người sống sót,” nhằm “phát triển một nền văn hóa bảo vệ thực sự.”
Giáo triều Rôma
Phần thứ ba tập trung vào Giáo triều Rôma, nơi có thể đóng vai trò như một “mạng lưới của các mạng lưới,” làm trung tâm chia sẻ các thực hành bảo vệ tốt nhất với các Giáo hội địa phương khác. Báo cáo nêu rõ rằng “Giáo hội, khi thực hiện sứ vụ thúc đẩy quyền con người rộng rãi trong xã hội, phải bảo đảm các tiêu chuẩn bảo vệ thích hợp cho nhiều nhóm dân cư mà Giáo hội tiếp cận.”
Minh bạch và thu thập thông tin
Cùng với đó, Ủy ban Tòa Thánh tìm cách thúc đẩy tầm nhìn chung và thu thập thông tin đáng tin cậy để khuyến khích sự minh bạch hơn trong các quy trình và án luật liên quan đến các vụ lạm dụng của Giáo triều. Báo cáo ghi nhận rằng Phân bộ Kỷ luật của Bộ Giáo lý Đức tin đã công khai chia sẻ một số thông tin thống kê giới hạn về hoạt động của mình và kêu gọi tăng cường khả năng tiếp cận thông tin. Các hành động khác bao gồm “truyền thông trách nhiệm bảo vệ của các Bộ,” “thúc đẩy các tiêu chuẩn chung trong Giáo triều Rôma,” và “áp dụng các phương pháp tiếp cận dựa trên chấn thương và tập trung vào nạn nhân trong công việc của các Bộ.”
Tập trung vào Caritas
Báo cáo thường niên cũng trình bày các nghiên cứu điển hình về các tổ chức Caritas: Caritas Quốc tế ở cấp độ hoàn vũ, Caritas Châu Đại Dương ở cấp độ khu vực, Caritas Chile ở cấp độ quốc gia, và Caritas Nairobi ở cấp độ giáo phận. Báo cáo thừa nhận “sự phức tạp lớn” trong sứ mệnh của Caritas và những tiến bộ gần đây trong bảo vệ, đồng thời cũng lưu ý đến “sự khác biệt đáng kể trong thực hành bảo vệ giữa các tổ chức khác nhau,” một vấn đề gây lo ngại cho Ủy ban.
Sáng kiến Memorare
Báo cáo cũng nêu bật sáng kiến Memorare, đã huy động quỹ trong suốt mười năm qua từ các Hội đồng Giám mục và các dòng tu để hỗ trợ cho các Giáo hội có nguồn lực hạn chế. Mục tiêu của Memorare là phát triển các trung tâm báo cáo và hỗ trợ, xây dựng năng lực đào tạo địa phương, và mạng lưới các chuyên gia bảo vệ tại các quốc gia thuộc Nam bán cầu. Năm 2023, Ủy ban đã nhận được khoản tài trợ ban đầu hàng năm 500.000 euro từ Hội đồng Giám mục Ý (với cam kết tổng cộng 1,5 triệu euro); 35.000 euro từ các dòng tu; và khoản đóng góp hàng năm đầu tiên là 100.000 đô la từ Quỹ Giáo hoàng (với cam kết ba năm tổng cộng 300.000 đô la). Ngoài ra, Hội đồng Giám mục Tây Ban Nha cam kết hỗ trợ các dự án do Ủy ban lựa chọn, đóng góp 300.000 đô la mỗi năm (tổng cộng 900.000 đô la trong ba năm).
____________________
Tâm Bùi (TGPSG) chuyển ngữ
Nguồn: VATICAN NEWS
Tin tức liên quan khác
ĐTC Phanxicô: Kitô hữu được kêu gọi chữa lành “cơn dịch thù hận”
Ba phụ nữ cùng Hội đồng Hồng y bàn về vai trò của phụ nữ trong Giáo hội
Thứ Bảy tuần 27 Thường niên năm II – Tuân giữ Lời Chúa (Lc 11,27-28)
Philatô hay Nghệ thuật lẫn tránh
Đức Thánh Cha Phanxicô: “Chúc lành cho con người, chứ không chúc lành cho tội lỗi”
Đức Thánh Cha gặp người nghèo và người tị nạn tại Nhà thờ thánh Elisabeth của Hungary
Vẫn không tin (15.04.2023 – Thứ Bảy trong Tuần Bát Nhật Phục Sinh)
Phỏng vấn Đức Giám mục Tân cử Phêrô Lê Tấn Lợi: Linh mục, người của Lời Chúa