Nhờ tin vào Đức Giê-su,
hai người mù được chữa khỏi.
Bài đọc 1: Is 29, 17-24
Ngày ấy, mắt người mù sẽ được nhìn thấy.
Bài trích sách ngôn sứ I-sai-a.
17Đức Chúa là Thiên Chúa phán thế này:
Chỉ còn chút nữa, chút ít nữa thôi,
núi Li-băng sẽ lại thành vườn cây ăn trái,
và vườn cây ăn trái sẽ sum sê như một cánh rừng,
chẳng phải thế sao?
18Ngày ấy, kẻ điếc sẽ được nghe những lời trong sách,
mắt người mù sẽ thoát cảnh mù mịt tối tăm
và sẽ được nhìn thấy.
19Nhờ Đức Chúa, những kẻ hèn mọn sẽ ngày thêm phấn khởi,
và vì Đức Thánh của Ít-ra-en,
những người nghèo túng sẽ nhảy múa tưng bừng.
20Thật vậy, loài bạo chúa đã không còn nữa,
quân ngạo mạn sẽ phải tiêu vong,
và mọi kẻ rắp tâm làm điều ác ắt sẽ bị diệt trừ:
21đó là những kẻ dùng lời nói làm cho người ta bị kết tội,
và cho người xử án tại cửa công phải mắc bẫy;
chúng dùng những lời lẽ vô căn cứ
mà làm cho người công chính bị gạt ra ngoài.
22Vì thế, Đức Chúa, Thiên Chúa nhà Gia-cóp,
Đấng đã cứu chuộc Áp-ra-ham, phán thế này:
“Từ nay Gia-cóp sẽ không còn phải xấu hổ,
từ nay nó sẽ không còn bẽ mặt thẹn thùng,
23vì khi Gia-cóp nhìn thấy nơi nó
những công trình tay Ta đã làm,
nó sẽ tuyên xưng danh Ta là thánh,
sẽ tuyên xưng Đấng Thánh của Gia-cóp là thánh,
và sẽ kính uý Thiên Chúa của Ít-ra-en.
24Những người tâm trí lầm lạc sẽ có được sự hiểu biết,
và những kẻ ương ngạnh sẽ chấp nhận lời răn dạy.”
Đáp ca: Tv 26, 1.4.13-14 (Đ. c.1a)
Đ.Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi.
1Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi,
tôi còn sợ người nào?
Chúa là thành luỹ bảo vệ đời tôi,
tôi khiếp gì ai nữa?
Đ.Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi.
4Một điều tôi kiếm tôi xin,
là luôn được ở trong đền Chúa tôi
mọi ngày trong suốt cuộc đời,
để chiêm ngưỡng Chúa tuyệt vời cao sang,
ngắm xem thánh điện huy hoàng.
Đ.Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi.
13Tôi vững vàng tin tưởng
sẽ được thấy ân lộc Chúa ban
trong cõi đất dành cho kẻ sống.14Hãy cậy trông vào Chúa,
mạnh bạo lên, can đảm lên nào!
Hãy cậy trông vào Chúa.
Đ.Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi.
Tin mừng: Mt 9, 27-31
27 Khi ấy, Đức Giê-su đang trên đường đi, thì có hai người mù đi theo kêu lên rằng: “Lạy Con Vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi!”
28 Khi Đức Giê-su về tới nhà, thì hai người mù ấy tiến lại gần. Người nói với họ: “Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không?” Họ đáp: “Thưa Ngài, chúng tôi tin.”
29 Bấy giờ Người sờ vào mắt họ và nói: “Các anh tin thế nào thì được như vậy.”
30 Mắt họ liền mở ra. Người nghiêm giọng bảo họ: “Coi chừng, đừng cho ai biết!”
31 Nhưng vừa ra khỏi đó, họ đã nói về Người trong khắp cả vùng.
1. Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)
Sứ điệp: Sứ mạng của Chúa Giêsu là cho người mù được thấy. Hai người mù được thấy vì đã tin vào Chúa. Người mù tối trong tâm hồn nếu tin vào Chúa cũng sẽ được nhìn thấy bằng ánh sáng của Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con cám ơn Chúa vì đôi mắt thân xác con còn sáng. Nhưng không phải là đôi mắt ấy có thể nhìn thấy tất cả. Con muốn khám phá thế giới và nhân loại, nhưng đôi mắt con quá nhỏ bé, chỉ nhìn thấy cái vỏ bên ngoài của sự vật, của con người, của các biến cố. Con muốn nhìn thấy Chúa đang hiện diện và hoạt động trong cuộc sống của con, của anh chị em con và khắp nơi trên thế giới, nhưng con chỉ là kẻ mù lòa chẳng nhìn thấy Chúa đâu.
Lạy Chúa là Ánh Sáng trần gian, xin Chúa mở mắt tâm hồn con để con nhận ra Chúa, xin ban cho con đôi mắt đức tin là đôi mắt của Chúa, để con nhìn mọi sự như Chúa nhìn. Xin mở mắt con, để qua cảnh rực rỡ của thiên nhiên, con thấy được vài tia sáng phản chiếu ánh sáng rực rỡ vô biên của Chúa. Xin mở mắt con, để qua những mối tình cảm thương yêu của con người, con nhận thấy được tình thương yêu nhân từ của Chúa. Xin mở mắt con để con nhận thấy anh chị em con là những người con của Cha trên Trời, họ đang được Cha yêu thương, đang lớn lên trong tình yêu của Cha. Xin mở mắt con, để con nhìn thấy Chúa đang đau khổ quằn quại trong thân xác của những người khổ đau. Xin mở mắt con, để con nhìn thấy Chúa đã sống lại và đang đồng hành với con trên mọi nẻo đường, đặc biệt đang hiện diện nơi Bàn Tiệc Thánh mỗi ngày.
Xin Chúa soi chiếu đời con bằng ánh sáng của Chúa và giúp con đi trọn hành trình còn xa thăm thẳm. Amen.
Ghi nhớ:“Tin vào Chúa Giêsu, hai người mù được chữa lành”.
2. Suy niệm (Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)
A. Hạt giống…
Chuyện này có hai vai:
a. Chúa Giêsu:
– Ngài không muốn cho đám đông dân chúng biết phép lạ Ngài làm. Bởi đó khi hai người mù xin Ngài cứu giúp ở chỗ đông người thì Ngài không đáp lại gì cả. Khi về tới nhà, Ngài mới cứu chữa họ. Cứu chữa họ xong, Ngài “nghiêm giọng” bảo họ “đừng cho ai biết”. Lý do: Chúa Giêsu không muốn người ta tin theo Ngài chỉ vì phép lạ.
– Ngài nhấn mạnh tới lòng tin: trước khi làm phép lạ, Ngài hỏi “Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không ?”. Sau khi làm phép lạ, Ngài nói “Các anh tin thế nào thì được như vậy.”
b. Hai người mù: đức tin họ rất mạnh
– Họ gọi Chúa Giêsu là “Con Vua Đavít”, tức là tước hiệu người ta gọi Đấng Messia.
– Ban đầu Chúa Giêsu không đáp ứng, nhưng họ cứ theo Ngài cho tới nhà.
– Khi Ngài hỏi, họ tuyên xưng đức tin “Thưa Ngài, chúng tôi tin”.
– Chính Chúa Giêsu nói phép lạ họ được là kết quả của lòng họ tin: “Các anh tin thế nào thì được như vậy”.
* Riêng chi tiết câu 31 (Chúa Giêsu bảo họ đừng cho ai biết, “nhưng vừa ra khỏi đó, họ đã nói về Ngài trong khắp cả vùng”): xem ra họ không vâng lời Chúa Giêsu. Nhưng các nhà chú giải nghĩ rằng Matthêu viết câu này cho tín hữu trong Giáo Hội thời kỳ sau khi Chúa Giêsu sống lại. Trước khi Chúa Giêsu sống lại thì Ngài muốn giữ “bí mật Đấng Messia” kẻo người ta theo Ngài chỉ vì phép lạ. Nhưng sau khi Ngài đã sống lại rồi thì không cần giữ bí mật ấy nữa, trái lại càng phải “bật mí” để cho nhiều người biết Ngài.
B. … nẩy mầm.
1. Chủ đề bài đọc Cựu Ước, và sẽ được ứng nghiệm rõ ràng trong đoạn Phúc Âm: “Ngày đó mắt người mù sẽ được xem thấy”.
2. “Chúa Giêsu chính là ánh sáng. Chỉ trong Ngài chúng ta mới thực sự là người được sáng mắt; chỉ trong Ngài chúng ta mới biết chúng ta là ai ? Sẽ đi về đâu ? Và đâu là ý nghĩa cuộc sống ? Nhưng dĩ nhiên, để có thể tiếp nhận ánh sáng của Đức Kitô, điều kiện kiên quyết là chúng ta phải ý thức được sự mù lòa của mình và quyết tâm ra khỏi sự mù lòa ấy” (Trích “Mỗi ngày một tin vui”).
3. Có nhiều loại mù: mù loà, mù chữ, mù vi tính… nhưng mù không nhận ra Chúa là ánh sáng đời mình có lẽ là tai hại hơn cả. – Người mù đã dùng đức tin mà đi tới Ánh Sáng thật. Hay nói cách khác, có một cách lần tới được ánh sáng một cách thần diệu, đó là đức tin.
4. Trong đời sống đạo, khi nhận ra mình đang mù và mong tìm về ánh sáng đó là những bước khởi đầu rất tốt cho sự hoán cải và sẽ được biến đổi.
5. Tự phụ đến mù quáng: Con sư tử đến hỏi con tê giác “Ai là chúa tể khu rừng này ?”. Con tê giác đáp “Là sư tử chứ ai”. Sung sướng quá, sư tử đến hỏi con hà mã “Ai là chúa tể khu rừng này ?”. Và hà mã cũng trả lời “Là sư tử chứ ai”. Sư tử lại đến hỏi con voi “Ai là chúa tể khu rừng này ?”. Voi chẳng nói chẳng rằng, dùng vòi túm lấy sư tử, quăng nó lên trời. Khi rơi xuống đất, con sư tử chóang váng mặt này, mình mẩy ê ẩm, nhưng cũng ráng nói vớt vát: “Vì mi ngu quá chẳng trả lời nổi câu hỏi của ta nên ta không thèm ăn thua với mi” (Lon Jacobe).
3. Suy niệm (Lm. Giuse Đinh Lập Liễm)
Xin được sáng mắt sáng lòng (Mt 9,27-31)
- Số phận người mù thật bi đát, họ nghe mà không biết sự vật chung quang thế nào. Họ phải sống trong cô đơn. Cảm nghiệm được nỗi bất hạnh của mình, hai người mù vừa lẽo đẽo theo Đức Giêsu vừa van xin Ngài: “Lạy Con vua Đavít, xin thương xót chúng tôi”. Ý thức được nỗi khốn cùng của mình là bước khởi đầu nền tảng để đáng được Thiên Chúa xót thương. Càng thấy mình bất lực, chúng ta càng phải cậy dựa vào Thiên Chúa. Điều quan trọng là chúng ta có biết bám chặt vào Chúa và xin Chúa chữa lành tâm hồn chúng ta không ?
- Hiện nay trên thế giới có nhiều người mù. Người mù ở Việt Nam thường sống bằng cách đi ăn xin. Trong Kinh thánh, người mù là hình tượng của những con người sống trong sự đói nghèo, bị xã hội và ngay cả gia đình bỏ rơi.
Có nhiều loại mù: mù lòa, mù chữ, mù văn chương, mù vi tính… nhưng mù không nhận ra Chúa là ánh sáng có lẽ là tai hại hơn cả. Người mù đã dùng đức tin mà đi tới Ánh Sáng thật. Hay nói cách khác, có một cách lần tới ánh sáng một cách thần diệu, đó là đức tin.
- Mù là không thấy và vì không thấy nên không biết hay biết một cách phiến diện, biết không đầy đủ. Cái mù thể xác đã khốn khổ như thế, nhưng còn một loại mù còn khốn khổ hơn nữa. Người ta gọi đó là mù tâm linh, mù không dám nhìn, không dám nhận sự thật. Đây là thứ mù thường xảy ra nhất trong đời sống con người.
Đúng thế, không dám nhận ra sự thật cũng là một bệnh mù. Bệnh này rất nguy hiểm, nó thường bộc phát và lây lan nhanh. Nguyên nhân của căn bệnh này là tính kiêu ngạo, một loại vi trùng rất khó trị và thường gây ra những hậu quả rất tai hại cho những người mắc thứ bệnh này.
- Tính tự phụ và kiêu căng thường dẫn đến sự mù quáng, không nhìn ra sự thật. Do đó, Lon Jacob đã sáng tác ra câu truyện ngụ ngôn: Con sư tử đến hỏi con tê giác: “Ai là chúa tể khu rừng này ?” Con tê giác đáp: “Là sư tử chứ ai”. Sung sướng quá, sư tử đến hỏi con hà mã: “Ai là chúa tể khu rừng này ?” Và hà mã cũng trả lời: “Là sư tử chứ ai”. Sư tử lại đến hỏi con voi: “Ai là chúa tể khu rừng này ?” Voi chẳng nói chẳng rằng, dùng vòi túm lấy sư tử, quăng nó lên trời. Khi rơi xuống đất, con sư tử choáng váng mặt mày, mình mẩy ê ẩm, nhưng cũng ráng nói vớt vát: “Vì ngu quá chẳng biết trả lời nổi câu hỏi của ta, nên ta không thèm ăn thua với mi”.
- Hai người mù trong bài Tin mừng hôm nay, mặc dù họ mù hai con mắt thể xác, nhưng trái lại, họ được sáng hai con mắt đức tin, hai con mắt tâm hồn, cho nên họ đã nhận ra Chúa là Đấng con vua Đavít, Đấng Cứu Thế. Họ đã tin Chúa và đã được chữa lành, cho họ được nhìn thấy.
Chúng ta có thể sáng con mắt thể xác, vì chúng ta nhìn thấy rõ ràng những công trình của Chúa qua vũ trụ vạn vật, nhưng chúng ta có khi lại mù con mắt đức tin, vì chúng ta đã không tin vào Chúa qua các dấu chỉ của sự vật, các biến cố, những sự kiện chung quanh để nhận ra ý Chúa mà thực thi.
- Đức Giêsu thấy hai người mù có niềm tin, Ngài muốn họ công khai nói lên niềm tin đó: “Các ngươi có tin rằng: Ta có thể làm việc ấy không ?”
Họ thưa với tất cả niềm xác tín: “Lạy Thầy, có”. Người sờ vào mắt họ và nói: “Các anh tin thế nào thì được như vậy”. Mắt họ liền mở ra. Lời nói vắn tắt của Đức Giêsu làm cho hai anh mù được sáng. Đức tin làm sáng mắt, đức tin cũng mở mắt tâm hồn, mở ra tất cả…
Mang danh hiệu là Kitô hữu, là người tin vào Chúa Kitô, nhưng nhiều lúc chúng ta chưa sống trọn vẹn niềm tin của mình. Hôm nay, một lần nữa Đức Giêsu hỏi chúng ta: “Concó tin là Ta làm được điều đó không ?” Xin cho chúng ta xác tín không chỉ trên môi miệng, đáp trả với cả trái tim cho Ngài và để niềm tin tỏa sáng trong cuộc sống.
- Truyện: Thầy bói sờ voi
Trong kho tàng truyện cổ Ấn Độ có một câu chuyện ngụ ngôn như sau: Ngày xưa có mấy anh mù rủ nhau đi xem voi. Họ được dẫn đến một con voi rất to để họ dùng tay mà sờ vào nó.
Anh thứ nhất sờ được vào cái vòi của con voi. Sờ xong anh ta đắc chí hô to:
– Tôi biết con voi giống cái gì rồi, nó giống như cái vòi lớn.
Anh thứ hai sờ vào chân voi rồi nói:
– Đâu phải, tôi thấy con voi giống như cột nhà.
Anh thứ ba sờ vào sườn voi, phản đối:
– Các anh điên hả ? Tôi thấy con voi giống như một bức tường chứ!
Anh thứ tư sờ vào tai voi, bật cười:
– Các anh nói gì vậy ? Tôi thấy con voi giống như một tàu lá chuối.
Tin tức liên quan khác
Diễn từ Đức Thánh Cha dành cho tham dự viên Đại hội của Hàn lâm viện Toà Thánh về Khoa Học Xã Hội năm 2024
Công bố danh sách các tham dự viên Thượng Hội đồng Giám mục về hiệp hành
Người đã khuất đang nói gì với chúng ta?
Đức Thánh Cha gặp một số linh mục tại một giáo xứ ở ngoại ô Roma
ĐTC thăm Cộng đoàn Công giáo Hy Lạp ở Hungary
Chúa nhật 6 Phục sinh năm A (Ga 14,15-21)
Diễn văn Đức Thánh Cha dành cho các Thành viên của Ủy ban Thần học Quốc tế (30.11.2023)
Kinh Lạy Nữ Vương Thiên Đàng – Hungary